-
Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 12
Nhận chỗ ngồi…… -Hân hạnh chào đón bạn-khi Mai vừa mới đến bàn thì đã có 1 chàng hoàng tử chào đón nồng nhiệt kèm theo là nụ cười rạng ...
-
Đường về nhà
Phụ nữ hai mươi lăm tuổi. Hẹn hò vội vã, đối thoại hời hợt. Quên mất cách đánh vần chữ "Đam mê". Buổi chiều chủ nhật. Ngồi nắm ta...
-
Không đánh mà khai
Đọc truyện : " Không đánh mà khai " Trên xe lửa, nhân viên soát vé phát hiện một người không có vé. Sau một cuộc cãi vã căn...
-
Vai kịch cuối cùng
Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người. *** Có một người d...
-
Quà tặng của tình yêu
Có tiếng chuông reo. Trâm vội đi ra cửa lòng thấp thỏm: "Liệu có phải bố con Tũn về không nhỉ?". *** Vừa mở cửa, Trâ...
-
Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 3
Cả 4 cùng nhau tung tăng bước vào khu thương mại .Mọi ánh mắt đều dồn vào mí cô -Ôi xinh quá !-Khách hàng 1 -Xinh như thiên thần ý ! –...
-
Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 4
Nó từ từ bước đi đôi chân tiến lên phía cầu thang máy để lên tầng 2 . TẦNG 2 Tầng trang sức đá quý Nó dạo quanh rồi dừng lại ở 1 quầy b...
-
Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 5
Còn về phần 2 nàng kia thì hết shop này lại shop khác các quầy bán hàng như được khai phá . -Mua cái váy trắng đó đi ?-mai -uk cái váy ...
-
Chăm sóc chu đáo…
Lại nói về Lữ Bố Lữ Bố là chiến thần vô địch đi đến đâu là quân địch thất kinh bát đảo tới đó, tuy vậy LB cũng là con người yêu súc vật, g...
-
Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - chap 1
CHAP 1 Taị paris –Pháp Trong 1 căn biệt thự vô cg nguy nga màu hồng .Tại một căn phòng to rộng và rất đẹp có một cô gái đang nằm trê...
Đăng lúc 02:03 bởi Unknown
Các bạn có thể tham khảo thêm truyện hay và hấp dẫn: đọc truyện cười tình yêu - truyện cười mới nhất
--------------------------------------
Quan huyện nọ có thói quen xỉa răng bằng cọng lông voi sau bữa ăn!
Ngày kia đi tham quan và dự tiệc ở một huyện khác mà quên mang theo lông voi, quan ta cảm thấy bực bội vô cùng bèn gọi lính hầu vào bảo rằng: “Mày hãy chạy nhanh về nhà mà bảo quan bà lấy sợi lông voi cho ông!”
Lính hầu lâu ngày được dịp về làng thì thích lắm, ba chân bốn cẵng chạy đi nên quên không nhớ là quan bảo lấy sợi lông gì, khi gặp quan bà thì ấp úng mãi: “Bẫm, quan lớn dạy con về bảo quan bà lấy cho quan lớn sợi lông … lông … lông …” Quan bà thấy tên lính ấp úng thì nghĩ thầm rằng chắc là ông ấy nhớ mình nên bảo về lấy cho ông sợi lông í để ông nhìn cho đỡ nhớ … thằng này mắc cở nên ấp úng chứ gì, bèn cười bảo tên lính: “Thôi được rồi, mầy đứng đó mà chờ để bà lấy cho” Nói xong quan bà vào buồng bức một sợi lông, lấy giấy gói kỹ lại rồi đem ra đưa tên lính và bảo: “Đây này mầy hãy cất kỹ đem về đưa cho quan”. Tên lính được lông mừng quá thầm khen quan bà giỏi thiệt, mình không nhớ là quan bảo về lấy lông gì mà bà lại biết, bèn ba chân bốn cẳng chạy đi …
Nhưng đi một đoạn anh ta nghĩ ngợi mà ấm ức … lông gì đây, mình phải xem cho biết mới được .
Nghĩ vậy tên lính bèn mở gói giấy ra, nhìn thấy sợi lông tên lính bật cười. Vì cười lớn quá làm sợi lông văng đi theo gió bây mất … Hoảng sợ tên lính không biết làm sao bèn trở lại ghé vào nhà minh và thú thật với mẹ để cầu cứu! Bà mẹ nghe nói bật cười và bảo tên lính ngồi chờ bà đi lấy sợi khác cho…
Nhận được sợi lông của mẹ đưa, tên lính mừng rỡ vội vàng chạy đi về trình quan: “Bẫm quan lớn, quan bà gởi gói này con xin trình quan!”
Quan mỡ gói ra xem thì thất kinh quát tháo: “Lông gì vầy nè ? Lông … lông … lông l** mẹ mày hả ?”
Tên lính hoảng hồn không hiểu tại sao quan lại biết, vội quỳ xuống thưa rằng: “dạ bẩm quan lớn rất minh ạ!” …
Nguồn: Đọc truyện online hay nhất
--------------------------------------
Quan huyện nọ có thói quen xỉa răng bằng cọng lông voi sau bữa ăn!
Ngày kia đi tham quan và dự tiệc ở một huyện khác mà quên mang theo lông voi, quan ta cảm thấy bực bội vô cùng bèn gọi lính hầu vào bảo rằng: “Mày hãy chạy nhanh về nhà mà bảo quan bà lấy sợi lông voi cho ông!”
Lính hầu lâu ngày được dịp về làng thì thích lắm, ba chân bốn cẵng chạy đi nên quên không nhớ là quan bảo lấy sợi lông gì, khi gặp quan bà thì ấp úng mãi: “Bẫm, quan lớn dạy con về bảo quan bà lấy cho quan lớn sợi lông … lông … lông …” Quan bà thấy tên lính ấp úng thì nghĩ thầm rằng chắc là ông ấy nhớ mình nên bảo về lấy cho ông sợi lông í để ông nhìn cho đỡ nhớ … thằng này mắc cở nên ấp úng chứ gì, bèn cười bảo tên lính: “Thôi được rồi, mầy đứng đó mà chờ để bà lấy cho” Nói xong quan bà vào buồng bức một sợi lông, lấy giấy gói kỹ lại rồi đem ra đưa tên lính và bảo: “Đây này mầy hãy cất kỹ đem về đưa cho quan”. Tên lính được lông mừng quá thầm khen quan bà giỏi thiệt, mình không nhớ là quan bảo về lấy lông gì mà bà lại biết, bèn ba chân bốn cẳng chạy đi …
Nhưng đi một đoạn anh ta nghĩ ngợi mà ấm ức … lông gì đây, mình phải xem cho biết mới được .
Nghĩ vậy tên lính bèn mở gói giấy ra, nhìn thấy sợi lông tên lính bật cười. Vì cười lớn quá làm sợi lông văng đi theo gió bây mất … Hoảng sợ tên lính không biết làm sao bèn trở lại ghé vào nhà minh và thú thật với mẹ để cầu cứu! Bà mẹ nghe nói bật cười và bảo tên lính ngồi chờ bà đi lấy sợi khác cho…
Nhận được sợi lông của mẹ đưa, tên lính mừng rỡ vội vàng chạy đi về trình quan: “Bẫm quan lớn, quan bà gởi gói này con xin trình quan!”
Quan mỡ gói ra xem thì thất kinh quát tháo: “Lông gì vầy nè ? Lông … lông … lông l** mẹ mày hả ?”
Tên lính hoảng hồn không hiểu tại sao quan lại biết, vội quỳ xuống thưa rằng: “dạ bẩm quan lớn rất minh ạ!” …
Nguồn: Đọc truyện online hay nhất
Tìm kiếm : ...
Chuyên mục