Vai kịch cuối cùng

  • + Đường về nhà

    Phụ nữ hai mươi lăm tuổi. Hẹn hò vội vã, đối thoại hời hợt. Quên mất cách đánh vần chữ "Đam mê". Buổi chiều chủ nhật. Ngồi nắm ta...
  • + Vai kịch cuối cùng

    Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người. *** Có một người d...
  • + Biển

    Các bạn đang doc truyen online hay nhất tại chuyên mục: truyen cuoi vova hay nhat    Trong giờ địa lý , thấy Tí ngồi không chú ý bài - C...
  • + Xin lỗi, lòng em đã khép

    - Tùng, hãy cho em một lý do! - Không chẳng có lý do nào cả, anh chỉ muốn tốt cho em. - Thế nào là tốt cho em, anh để em bơ ...
  • + Bà lão ăn mày và đứa bé

    Bà lão chống gậy, một tay cầm mảnh gáo dừa đứng trước cửa mọi nhà xin của bố thí. Tiếng con chó nhà chủ rít lên nghe khác thường...
  • + Không đánh mà khai

      Đọc truyện : " Không đánh mà khai " Trên xe lửa, nhân viên soát vé phát hiện một người không có vé. Sau một cuộc cãi vã căn...
  • + Ca sĩ hay nhạc sĩ?

    Các bạn đang đọc truyen cuoi thoi hien dai tại chuyên mục truyện  doc truyen truc tuyen moi nhat Một khán giả quay sang người ngồi bên ...
  • + Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 7

    Doc truyen online :  "Tứ đại công chúa tài năng và tứ đại công tử lạnh lùng - Chương 7 " Vừa mới ngả người lên giường thì đi...
  • + Quà tặng của tình yêu

    Có tiếng chuông reo. Trâm vội đi ra cửa lòng thấp thỏm: "Liệu có phải bố con Tũn về không nhỉ?". *** Vừa mở cửa, Trâ...
  • + Cuộc tình giẻ rách

    Hương nắm chặt lấy tay Dũng, đưa đôi mắt nhìn người con gái đang khóc ngặt đi vì đau đớn. Trong lòng cô cũng cảm thấy xót xa khi cô gái mới...
Đăng lúc 19:45 bởi Unknown
Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người.
***
Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.

Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường - chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết.
Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."
Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: "Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.
Nguồn truyện : đọc truyện mới nhất

GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN

CHUYÊN MỤC GAME MOBILE OFFLINE

TRANG CHỦ


GAME MOBILE OFFLINE


TIN TỨC